Ernest Hemingway từng nói: “Trong những khoảnh khắc tối tăm nhất, ta không cần những giải pháp hay lời khuyên. Điều chúng ta khao khát chỉ đơn giản là sự kết nối con người: một sự hiện diện lặng lẽ, một cái chạm nhẹ nhàng. Những cử chỉ nhỏ bé này chính là những điểm tựa giúp chúng ta vững vàng khi cuộc sống dường như quá nặng nề.”
Đừng cố gắng sửa chữa tôi. Đừng gánh lấy nỗi đau của tôi hay ném đi những bóng tối của tôi. Chỉ cần ngồi bên tôi khi tôi đối mặt với những cơn bão trong lòng. Hãy là bàn tay vững chắc để tôi có thể nắm lấy khi tôi tìm lại con đường của mình.
Nỗi đau của tôi là của riêng tôi, những cuộc chiến tôi phải đối mặt là của tôi. Nhưng sự hiện diện của bạn nhắc nhở tôi rằng tôi không đơn độc trong thế giới rộng lớn và đôi khi đầy sợ hãi này. Đó là lời nhắc lặng thầm rằng tôi xứng đáng được yêu, ngay cả khi tôi cảm thấy mình đã vỡ vụn.
Vậy, trong những giờ phút tối tăm khi tôi đánh mất chính mình, liệu bạn có ở đây không? Không phải như một người cứu rỗi, mà như một người bạn đồng hành. Hãy nắm lấy tay tôi cho đến khi bình minh đến, giúp tôi nhớ lại sức mạnh của chính mình.
Sự hỗ trợ thầm lặng của bạn chính là món quà quý giá nhất mà bạn có thể tặng tôi. Đó là một tình yêu giúp tôi nhớ lại tôi là ai, ngay cả khi tôi quên mất.
Dù có tranh cãi về việc liệu những lời này có thật sự xuất phát từ Hemingway hay không, nhưng thông điệp ấy vẫn là một phần trong tư tưởng của ông. Nó nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của sự kết nối, về tình yêu không cần lời nói, về việc cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc đời.
St.
Nguồn ảnh: Khuất Đình Sơn
Bạn muốn Xây dựng thương hiệu cá nhân, Đăng ký Tư vấn miễn phí tại đây: https://tv.mape.vn
Tham gia ngay nếu bạn muốn phát triển bản thân và mở rộng mối quan hệ: https://clbdocsachhanoi.vn/