Sa mạc còn có thể nở hoa
Đừng nghĩ suy quá nhiều, hãy bỏ qua muộn phiền để sống hết mình và có trách nhiệm với cuộc đời.
Chẳng có nỗi buồn nào là mãi mãi,
Đừng nghĩ suy quá nhiều, hãy bỏ qua muộn phiền để sống hết mình và có trách nhiệm với cuộc đời.
Chẳng có nỗi buồn nào là mãi mãi,
Sân si, ganh ghét thói đời
Ai ai rồi cũng một thời mà thôi!
Sống sao hạ bớt “cái tôi”
Đừng để thiên hạ “ỉ ôi” sau này!
Làm phúc thì gặp được may
Lúc 5 tuổi, thành công là … không đái dầm.
Lên 10 tuổi, thành công là … biết đi xe đạp.
16 tuổi, thành công là … có nhiều bạn bè.
Đời vô thường ai biết trước ngày mai
Nên tốt nhất đừng ôm hoài phiền muộn.
Cứ vững vàng chơi canh bạc cuộc đời
Nghiệp ai tạo sau này người đó lãnh
Nếu đã hiểu được hai từ vay trảVà luật đời có nhân quả ai ơiGieo hạt nào mầm ấy sẽ
Thôi mà, đừng có sân si
Ai sao kệ họ, mắc gì đến ta
Ăn cơm Mẹ, mặc áo Cha
Nên lo báo hiếu, thật thà dưỡng tâm.
Xin em gieo những hạt mầm
Này người ơi h.ận nhiều sẽ kh.ổ
G.anh g.hét nhiều chỉ tổ mình đau
Th.ù kia muốn trả được mau
Thì ta vui sống tha nhau lỗi lầm.
Ô hay chuyện của người ta
Túm năm, tụm bẩy bàn ra tán vào
Chuyện người đã tỏ được bao
Mà phán như bậc “Tối cao” công đường?
Mặc ai tranh chấp bạc tiền
Ta đây mặc kệ, ở hiền không đua
Mặc ai sân hận, hơn thua
Ta đây chẳng rảnh, phân bua nhức đ.ầu!
Khi mình có lỗi, mình thứ tha
Thấy người mắc lỗi, mình cứ tra?
Con người lầm lỗi, ai chẳng có