Mặc ai sân hận hơn thua
Mặc ai tranh chấp bạc tiền
Ta đây mặc kệ, ở hiền không đua
Mặc ai sân hận, hơn thua
Ta đây chẳng rảnh, phân bua nhức đ.ầu!
Mặc ai tranh chấp bạc tiền
Ta đây mặc kệ, ở hiền không đua
Mặc ai sân hận, hơn thua
Ta đây chẳng rảnh, phân bua nhức đ.ầu!
Khi mình có lỗi, mình thứ tha
Thấy người mắc lỗi, mình cứ tra?
Con người lầm lỗi, ai chẳng có
Ta thầm dần cái thói đời gi.ả d.ối
Cõi nhân gian đầy rẫy những m.ập m.ờ
Ai cũng trách cuộc đời đầy vị đắng
1. Nỗi đau của sự trưởng thành không thể ngăn cản tương lai tươi sáng. Thế giới rộng lớn và chúng ta vẫn ổn.
2. Tự do không phải là làm những gì bạn muốn làm,
Để ý chi lời khen – chê nhân thế
Cứ mặc kệ mà an nhiên vui vẻ
Sao phải vì thiên hạ để khổ tâm?
Ai mà biết lòng dạ người thế nhân
Lúc tức giận, đừng làm gì cả, người lái tàu khôn ngoan không giăng buồm giữa trời bão tố.Sưu tầm.—
Ta ngụp lặn vòng luân hồi sinh tử
Đo bại thành nơi quán trọ nhân gian
Xem hơn thua – được mất cõi hồng trần
Ngẫm danh lợi phù hoa khi tàn cuộc.
Người bị oán hận không đau khổ, người oán hận người khác lại chịu thương tổn nghiêm trọng.
Con có thể có bề ngoài xấu xí không ưa nhìn, nhưng con phải sống một cuộc đời tử tế, đúng với lương tri.
Bởi lẽ… đói cho sạch, rách cho thơm!
Trong cơn giận, con người như một con sư tử cuồng nộ, mù quáng làm tổn thương bản thân